Lâm Thính giơ tay đánh ngất Đào Chu, sau đó đỡ nàng ấy lên xe ngựa, dặn dò phu xe: “Trần thúc, thúc mang Đào Chu đến Bắc Trấn Phủ Ty tìm Cẩm Y Vệ, nói rằng chỉ huy thiêm sự của họ gặp nạn.”
Nàng vừa nghe được lời Đoạn Linh nói, hắn nghi ngờ chủ nhân của đám sát thủ kia chính là Lương Vương.
Nếu thông báo quan phủ thường thì rất có khả năng sẽ bị che giấu, không ai đi tìm. Báo cho Bắc Trấn Phủ Ty là cách ổn thỏa nhất.
Trần thúc nắm chặt dây cương, lo lắng nói: “Thất cô nương, ngài thật sự không đi cùng ta về thành báo quan sao?” Trong lòng ông ấy cảm thấy Thất cô nương điên rồi, vì một nam nhân mà chẳng màng nguy hiểm của bản thân.
Lâm Thính sờ con dao nhỏ mang theo để phòng thân: “Việc báo quan đành nhờ thúc.”
Trần thucs biết không thể thay đổi quyết định của nàng nên bèn quay ngựa lại: “Thất cô nương, vạn sự cẩn thận. Lão nô nhất định sẽ nhanh chóng về thành báo quan.”
Chỉ trong chốc lát, màn đêm đã buông xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT