"Không khéo... là có ý gì?"
Vân Thường nhìn với ánh mắt mơ hồ, trong đầu đầy thắc mắc. Nàng tự hỏi liệu hắn có phải cố ý tới cửa hàng son phấn không, dù hắn là một người nam nhân cao lớn như vậy.
Khoảng cách giữa hai người khiến Vân Thường chỉ có thể suy nghĩ trong giây lát. Dù cho người này có phong lưu, ăn chơi như thế nào, thì hành động của hắn cũng có phần không đúng mực, dù cho diện mạo của hắn đẹp đến mức nào. Dù sao đi nữa, hắn vẫn là người của Đại công chúa..
Môi đẹp của nàng không tự nhiên khép lại, đôi bàn tay trắng như ngọc của nàng siết chặt, đặt lên trước ngực. Nàng dùng sức đẩy hắn ra, lúc đó nam nhân liền lùi lại một bước, không còn đứng gần nữa.
Ánh sáng và không khí thoáng chốc ùa vào, Vân Thường cảm thấy dễ thở hơn. Nàng vội đứng dậy, lùi lại hai bước về phía sau.
Nhưng không ngờ phía sau lại là góc tường của cửa hàng, khiến nàng không thể lùi thêm nữa.
Giống như một con mèo nhỏ bị dồn vào đường cùng, đôi mắt to tròn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh nhưng vẫn ánh lên vẻ lo lắng, hàng mi dài run rẩy, đầy sợ hãi.
Dung Duệ vốn không thích nghĩ đến những thứ mềm yếu như mèo, chó hay hài tử. Chúng không liên quan gì đến hắn. Thế nhưng, trước dáng vẻ yếu đuối và ngại ngùng của nữ tử này, lần đầu tiên hắn nảy sinh ý định muốn trêu đùa. Hắn chủ động lùi lại vài bước, nhường cho nàng khoảng trống an toàn.
Không gian rộng hơn một chút, Vân Thường không còn căng thẳng như trước. Nàng rụt rè ngẩng lên, thử liếc nhìn hắn một cái.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT