Hoa Dung như bị đóng băng, đứng sững lại khi nghe Hoa Niên với giọng cảnh cáo nói:
“Nước đã đổ không thể hốt lại. Tạ hiền chất, ngươi có tài kinh bang tế thế, đừng nên nảy sinh những suy nghĩ không thích đáng!”
Tạ Phác cúi đầu, đáp lại: “...Nàng là con gái ruột của bá phụ, nếu Ấu Ngọc có gì mạo phạm, mong bá phụ đừng quá thiên vị hay bất công.”
Bên ngoài, mọi người bàn tán xôn xao về việc Quốc công Duật gia xem người ngoài còn quan trọng hơn người thân. Vì vậy, chuyện Tạ Phác hiểu lầm cũng là điều khó tránh khỏi. Hoa Niên nhất thời cạn lời, lười giải thích, chỉ thuận theo mà nói:
“Ngươi chẳng phải biết Dung Nhi luôn dành tình cảm cho ngươi sao? Mấy năm nay, ngươi cũng đối xử với nàng không tệ mà.”
“Nếu mọi chuyện thuận theo tự nhiên, cưới Hoa Dung làm con rể của bá phụ có gì là không thể?”
Lời nói này của Tạ Phác như sét đánh ngang tai, nhưng vẻ mặt và giọng điệu của hắn lại ung dung đến mức khiến người ta ngỡ ngàng. Hắn chẳng mảy may e dè, thậm chí còn không che giấu chút lòng kiêu ngạo trong lồng ngực. Nụ cười của hắn sáng tươi như trăng thanh gió mát, ngữ điệu ôn hòa nhưng thâm ý:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT