Sau khi Ân Thúc Dạ bị thương, chuyến đi trở về Trường An tạm thời bị hoãn lại. Tân Đào Phức thường xuyên đến thăm nom, chăm sóc hắn tận tình. Ân Thúc Dạ nói: “Em thường xuyên đến thăm anh như vậy, có khi cả tối cũng không về nhà. Người nhà em không hỏi sao?”
Tân Đào Phức liếc nhìn hắn, dường như hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, liền đáp: “Họ có hỏi. Em nói em đang qua lại với một người đàn ông không ra gì ở bên ngoài.”
Ân Thúc Dạ bật cười, Tân Đào Phức thấy vậy liền nói: “Đừng cười to quá, cẩn thận vết thương.”
Tân Đào Phức thường xuyên đến thăm hắn.
Vì vậy, ở nhà đừng nói là Đào Hoan Nhi, ngay cả bà nội Tân cũng nhìn ra manh mối. Không chỉ bởi vì Tân Đào Phức ra ngoài vào buổi tối nhiều hơn, mà còn bởi vì trên người cậu toát ra mùi vị của tình yêu, ai ngửi cũng biết.
Đào Hoan Nhi và bà nội Tân đều dò hỏi Tân Đào Phức.
Hơn nữa Đào Hoan Nhi - người biết nhiều chuyện hơn một chút - còn hỏi: “Là ‘thẻ số’ đó hả con?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT