Lời của gã thương gia giàu có này thật khiến người ta khó mà tiếp lời.
Theo tính cách của Ân Thúc Dạ, thì hiện tại hắn đã không thể nhịn gã này nổi nữa. Nhưng bây giờ Ân Thúc Dạ không phải là Ân Thúc Dạ, mà là "A Niệm". Hắn ngước mắt lên, nhìn thấy khuôn mặt mờ mờ của Tân Đào Phức xuyên qua tấm kính cửa sổ, hắn nói một tiếng "xin lỗi” với gã thương gia kia, rồi bước nhanh đến bên cạnh Tân Đào Phức.
Ân Thúc Dạ vô cùng thành thạo khoác lấy cánh tay của Tân Đào Phức, chỉ là hắn cao lớn hơn Tân Đào Phức một cỡ, không thể tạo ra cảm giác nhỏ bé nép vào. Kết hợp với khuôn mặt có chút gượng gạo, ngượng ngùng của Tân Đào Phức, ngược lại trông như thể Ân Thúc Dạ đang bắt cóc cậu.
Thương gia kia nhìn thấy Tân Đào Phức, cũng chỉ cười cười, hoàn toàn không có vẻ gì là lúng túng khi bị bắt quả tang đang đào tường nhà người ta. Có lẽ một là do mặt hắn ta đủ dày, không coi đó là chuyện gì lớn, hai là hắn ta cũng không coi Tân Đào Phức ra gì.
Trong mắt hắn ta, Tân Đào Phức chẳng qua cũng chỉ là một nhà giàu mới nổi từ nước ngoài, không đáng sợ.
Ngày trước, khi Tân Đào Phức còn làm "thiếu gia" thì không gặp phải loại người này, không phải vì cậu may mắn hay vì người khác có tố chất, mà là vì địa vị của Ân Thúc Dạ khi đó đủ cao. Ngay cả những kẻ to gan như Tư Diên Hạ cũng chỉ dám lén lút chơi trò mờ ám, nào dám ngang nhiên như thế này?
Tân Đào Phức dẫn Ân Thúc Dạ rời khỏi ban công, trong buổi tiệc cũng không còn gì thú vị nữa, thế là hai người lên xe. Tiểu Triệu ngồi ở ghế lái, Tân Đào Phức và Ân Thúc Dạ cùng ngồi ở ghế sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT