Lần này rời đi, Tân Đào Phức không chọn cách âm thầm đặt máy bay rồi lặng lẽ biến mất nữa, cậu vẫn gặp từng người quen để tạm biệt.
Đầu tiên, cậu gặp người quen cũ đã giới thiệu cậu đến câu lạc bộ bạn đồng hành thương mại, ăn một bữa cơm. Người quen nói lát nữa cũng sẽ trở về nước X, tiếp tục làm ăn chung với Tân Đào Phức. Tân Đào Phức đương nhiên bày tỏ sự hoan nghênh.
Sau đó, cậu hào phóng hẹn Ban Tử Thư ra gặp mặt trước. Cậu còn chọn một món quà bày trí có giá trị không nhỏ để tặng Ban Tử Thư, cười nói: “Trước đây đã làm phiền anh giúp đỡ và chăm sóc, nhưng vẫn chưa cảm ơn anh đàng hoàng. Bây giờ nên trang trọng nói với anh một tiếng ‘cảm ơn’ rồi.”
Ban Tử Thư cười khổ nhận lấy món quà: “Không cần khách sáo. Chuyện trước kia, công khai mà nói thì tôi chỉ nhận lệnh của tiên sinh, vốn dĩ phải làm vậy; còn riêng tư mà nói, tôi lại có những suy nghĩ không thể tiết lộ, càng không đáng nhận được sự cảm kích của cậu.”
Tân Đào Phức chỉ đáp: “Dù sao đi nữa, bất kể anh làm vậy là vì lý do gì, thì kết quả là tôi đã nhận được lợi ích, nếu đã như vậy, tôi nên ghi nhận tấm lòng của anh mới phải.”
Ban Tử Thư lại cảm thấy tiếc nuối, mặc dù Tân Đào Phức chấp nhận tấm lòng, nhưng không phải là tấm lòng đó.
Tân Đào Phức nhìn vẻ mặt của Ban Tử Thư, nói tiếp: “Ba năm trước, lời mà anh Lê nói với anh khiến anh không những rút lui mà còn áy náy đến tận bây giờ, thậm chí ở trước mặt tôi cũng có chút không được tự nhiên. Tôi nghĩ, điều này thật sự không cần thiết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play