Từ sau khi bị Ân Thúc Dạ chơi một vố ba năm trước, nhà họ Giang vốn đã chỉ còn là cái vỏ rỗng lại càng thêm lao đao. Thế nhưng người xưa có câu: “Con rết trăm chân, chết mà không ngã*”, nhà họ Giang bán mỏ đá quý cho Ân thị để lấy vốn, đồng thời thu hẹp quy mô, nhờ đó tự cứu lấy mình.
*Dùng để hình dung nhân vật, quý tộc hoặc hào môn thế gia có thế lực to lớn, tuy đã suy bại nhưng uy lực ảnh hưởng vẫn còn tồn tại.
Tuy đã cứu được nhưng vẫn xuống dốc rất nhiều, không còn như trước nữa.
Thật đúng là: “Mắt thấy hắn xây cao lầu, mắt thấy lầu sụp đổ.”
*Đây là một câu nói nổi tiếng trong văn học Trung Quốc, trích từ khúc (Đào Hoa Phiến - Cây Quạt Đào Hoa) của tác giả Khổng Thượng Nhậm đời nhà Thanh. Nó miêu tả sự thăng trầm, thịnh suy nhanh chóng của một người, một gia tộc hay một thế lực nào đó. Nó mang hàm ý châm biếm, ngụ ý rằng sự giàu sang, quyền lực xây dựng trên nền tảng không vững chắc thì sớm muộn cũng sẽ sụp đổ. Câu nói cũng thể hiện sự vô thường của cuộc đời, vạn vật đều biến đổi, không có gì là tồn tại mãi mãi.
Sức khỏe của ông Giang ngày càng yếu, nhiều việc làm ăn đành giao cho Giang Đan Chu. Vì thế Giang Đan Chu trở nên vô cùng vất vả, đôi khi cũng nghĩ đến lời đồn: Lê Độ Vân rời đi quá đúng lúc, chẳng lẽ cậu ta đã dự liệu được trước chuyện này?
Nhưng giờ đây Lê Độ Vân cũng đã “Cá lớn bơi giữa biển cả, chim lớn bay giữa trời cao”, không còn là kẻ tầm thường nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play