Ân Thúc Dạ nghe vậy liền ngẩn người, nhìn nụ cười ranh mãnh trên mặt của Tân Đào Phức, hắn cũng bật cười theo, nói: “Náo nhiệt thế à? Phải đi xem thử thôi.”
Nói xong, Ân Thúc Dạ bước lên phía trước. Tân Đào Phức tranh thủ lùi lại, nhưng không ngờ bị Ân Thúc Dạ duỗi tay chắn ngang. Ân Thúc Dạ mỉm cười nhẹ nhàng: “Nếu đã tình cờ gặp nhau rồi, thì đi cùng luôn đi.”
Tân Đào Phức liếc nhìn hai vệ sĩ to lớn đi cùng Ân Thúc Dạ, cuối cùng chỉ đành ngượng ngùng mà theo sau.
Trong căn phòng riêng, Giang Đan Thanh và Tưởng Nghi Hy vừa trách móc lẫn nhau, vừa mặc đồ một cách lung tung, lộn xộn. Đúng lúc đó, cửa phòng bỗng bị mở toang, Ân Thúc Dạ mặt lạnh bước vào, theo sau là ba người — Tân Đào Phức và hai vệ sĩ.
Giang Đan Thanh và Tưởng Nghi Hy vừa thấy họ vào, mặt mũi lập tức xanh mét: Không ngờ Tân Đào Phức lại chơi độc như vậy!
Tân Đào Phức: … Nếu tôi nói tôi thật sự chỉ tình cờ gặp Ân tiên sinh thôi, các người có tin không?
Không khí lúc này trở nên vô cùng ngượng ngùng, ngượng đến mức hai vệ sĩ không cần dặn dò cũng tự giác nhanh chóng đóng cửa phòng từ bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT