Ân Thúc Dạ nhìn Tân Đào Phức bằng một ánh mắt cực kỳ tinh tế, hắn nói nhạt: “Ăn cơm xong đã.”
Tân Đào Phức bị câu nói không nặng không nhẹ này của Ân Thúc Dạ làm cho cả người rã rời.
Cậu chỉ cười khổ, cúi đầu tiếp tục ăn.
Tân Đào Phức có nhiều tâm sự, ăn cũng không được bao nhiêu, Ân Thúc Dạ cũng chẳng ăn mấy, cả hai đều chỉ coi như nạp vào cơ thể một chút năng lượng mà thôi.
Sau khi bữa cơm được dọn đi, Ân Thúc Dạ nhận được cuộc gọi công việc, hắn liền về thư phòng xử lý công việc trước.
Tân Đào Phức ở một mình trong phòng, ngồi không yên, cảm giác như trên đầu có một lưỡi dao treo lơ lửng, không biết khi nào sẽ rơi xuống, lấy đi tính mạng của cậu.
Đến giờ ngủ như thường lệ, cửa phòng ngủ liền “cạch” một tiếng mở ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT