Ân Thúc Dạ nói: “Xem ra, chuyện cậu đang muốn rất khó mở lời.”
Tương thiếu gia lặng lẽ gật đầu.
Ân Thúc Dạ lại nói: “Đã là chuyện khó mở lời thì e rằng sẽ không bao giờ có cái gọi là ‘thời điểm thích hợp’ đâu.” Nói rồi, hắn mỉm cười an ủi: "Cậu cứ nói đi.”
Tương thiếu gia hít một hơi thật sâu, khóe mắt đỏ lên, nói: “Tôi biết, di chúc của bà Tương năm đó là một vết thương lòng đối với anh.”
Ân Thúc Dạ nghe vậy, chỉ đáp: “Đó là tài sản của bà ấy, bà ấy có quyền phân chia theo ý muốn của mình.”
Tương thiếu gia lắc đầu: "Thứ anh để tâm không phải là tài sản, mà là liệu bà Tương có thật sự xem anh là người thân nhất không, đúng chứ?”
Ân Thúc Dạ cũng không phủ nhận, hoặc có lẽ nói đúng hơn, hắn thực sự khó có thể phủ nhận điều này trước mặt Tương thiếu gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play