“Nhà họ Ân?” Anh Quế ngẩn người: "Nhà họ Ân nào?”
Tên đàn em mặt mày mếu máo đáp: “Còn nhà họ Ân nào nữa hả anh?”
Đương nhiên anh Quế đã nghe qua danh nhà họ Ân, nhưng chưa bao giờ tiếp xúc trực tiếp với người nhà họ Ân, vì “cấp bậc” của gã còn chưa đủ. Chỉ có vài lần gã được đi theo anh Thiên Lợi dự tiệc, nhìn thấy người của nhà họ Ân từ xa, nhưng cũng chưa từng có cơ hội nói câu nào.
“Sao có thể?” Anh Quế ngây người đứng dậy.
Tất nhiên là vì tin nhắn mà Tân Đào Phức đã gửi ngay trước khi bước vào.
Ban đầu, Tân Đào Phức không nói rõ với anh Quế rằng cậu được nhà họ Ân bảo nuôi, mà Lê Độ Vân cũng không đề cập. Đây cũng là có lý do, vì chuyện này quá “to” rồi. Giống như trong truyện cổ, nếu nói với bọn lưu manh rằng “tôi là họ hàng của tiểu thiếp huyện lệnh”, bọn chúng sẽ nghe và nể mặt. Vì thế, Lê Độ Vân chỉ nhắc đến hai người không lớn không nhỏ là anh Thiên Lợi và chị Vân Vân. Nhưng nếu cậu nói “tôi là bạn thân của Ân tiên sinh”, chẳng khác gì nói với bọn lưu manh ở thị trấn rằng “tôi là người của Hoàng hậu trong cung”, thế thì bọn chúng có tin không? Nói ra câu chuyện quá lớn, ngược lại sẽ chỉ nhận về sự chế giễu hoặc nhục mạ nhiều hơn thôi.
Sau đó bọn họ nhìn thấy anh Mã cùng một người đàn ông lạ mặt bước vào, phía sau còn có vài đàn em, trông đều là những tay chân đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT