“Cậu." Giọng của Ban Tử Thư truyền đến: "Mạnh mẽ hơn cậu tưởng nhiều đấy.”
Tân Đào Phức ngẩn người, dường như không hiểu câu này cho lắm.
Ban Tử Thư cũng im lặng, thực ra câu anh ta định nói không phải là câu này.
Nhưng nói đến đây cũng đã đủ, Ban Tử Thư nói một câu “Vậy nhé” rồi cúp máy.
Tân Đào Phức không thể giải mã được câu nói khó hiểu của Ban Tử Thư, nên chỉ hiểu theo nghĩa rõ ràng nhất: từ nay có chuyện gì thì trực tiếp liên lạc với Ân Thúc Dạ không cần tìm Ban Tử Thư nữa.
Tân Đào Phức vẫn có chút thấp thỏm, cậu đã quen với việc Ban Tử Thư làm người trung gian rồi. Vì cậu cảm thấy thoải mái khi giao tiếp với Ban Tử Thư, dù biết anh ta có địa vị cao nhưng không phải lúc nào cũng phải dè dặt, đoán ý của anh ta. Ban Tử Thư cũng không giống những người trong gia tộc lớn thích làm cao, ngược lại rất gần gũi, đúng chất một thư ký nên có, lời nói trơn tru mà không sáo rỗng, tự nhiên tỏa ra một sự dễ chịu như hương trà xanh. Mặc dù cậu biết rằng anh ta không thật sự có bao nhiêu tình cảm chân thành, nhưng cảm giác ấy vẫn khiến người ta thoải mái.
Thêm vào đó, Tân Đào Phức sợ rằng mình sẽ đến nhầm thời điểm. Nếu cậu đến tìm Ân Thúc Dạ mà đúng lúc hắn đang bận hoặc đang nổi nóng, chẳng phải là tự chuốc phiền vào thân sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT