Khi về già, Lai Phượng Minh không còn nhớ rõ khuôn mặt Lai Triều nữa.
Chỉ còn sót lại ký ức về những buổi sớm mai thời thiếu nữ, khi sương nước Giang Nam lan tỏa trong không gian, và âm thanh rộn ràng bước chân người luyện võ từ từ trở về trên con đường lát đá xanh.
Cô đặc biệt ghét cái vẻ vui tươi ấy, mở cửa sổ chỉ để lườm anh một cái.
Bất kể đang hào hứng thế nào, anh cũng lập tức thu lại mọi cảm xúc, đứng nghiêm chỉnh, cung kính gọi một tiếng: “Đại tiểu thư.”
Rồi thoáng cái đã chạy biến đi.
Khi cô rửa mặt xong, trên bàn đã sẵn bữa sáng. Người nhà giàu ở Giang Nam ăn uống cầu kỳ, bánh xuân cuốn với măng tươi, mầm hẹ, thịt băm; há cảo chiên; măng sấy hấp với thịt nguội…
Còn anh thì đang hầu hạ bên cạnh cha cô, tóc gáy vẫn ẩm ướt, thoang thoảng mùi bạc hà lạnh lẽo. Anh luôn tắm sớm vào mỗi sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play