Hàng Du Ninh lại được đưa vào bệnh viện.
Phổi cô đã bị nhiễm trùng, sốt cao chưa hạ, lại còn dầm mưa, trên đầu là một vết thương dài, vừa vào viện đã bị kéo thẳng vào phòng cấp cứu.
Mưa vẫn không ngớt, rơi rả rích từ nửa đêm đến tận sáng sớm. Ngay cả trong phòng cấp cứu cũng nghe thấy tiếng mưa như ai oán khóc than, Hàng Du Ninh cảm giác mình đang trôi nổi giữa không trung, rồi từ từ rơi xuống đáy sâu.
Dù cú đánh của cha Cố A Phúc rất mạnh nhưng may là vào giây phút cuối, cô cảm nhận được luồng gió ngay bên tai, theo phản xạ chúi về phía trước, nhờ vậy mà không bị nứt xương sọ, chỉ bị chấn động não với có thêm một vết thương dài.
Dù vậy, mãi đến tối hôm sau, cô mới dần tỉnh lại.
Căn phòng bệnh đơn, ánh hoàng hôn xuyên qua kẽ lá, đổ bóng lên tường trắng, có một người phụ nữ thấp thoáng bận rộn bên giường.
Hàng Du Ninh hé miệng khô khốc, mãi mới thốt lên được một tiếng: “Mẹ, con muốn uống nước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT