Quả nhiên, Cố Bồi vốn sắp đi rồi, vừa thấy anh ta mở cửa xe, bèn dừng lại: “Vệ Quốc, chỗ ở của các anh em do cháu phụ trách nhỉ. Buổi trưa cháu đã đi đâu, có nghĩ tới Ngao Vũ cũng cần ăn cơm không?”
“Hai em ăn gì, để anh bỏ tiền.” Cố Vệ Quốc nói xong liền móc túi.
Cố Ngao Vũ đang ở tầng hai thò đầu ra nói: “Một bữa cơm thôi mà, để em trả cho. Không cần anh Năm bỏ tiền.”
“Cảm ơn thằng Tám. Buổi tối đến nhà anh ngủ nghỉ nhé. Anh tự làm cho mọi người một ít đồ nướng, lại mua thêm chút bia. Mọi người cũng đừng quấy rầy Bạch Thanh nữa, để cô ấy nghỉ ngơi cho tốt.” Cố Vệ Quốc nói.
Câu trả lời này của anh ta không tìm ra được sai sót nào.
Cố Bồi hỏi lại: “Dế mèn thì sao?”
Cố Vệ Quốc vội vàng móc ra: “Chúng cháu bắt hơn nửa ngày, eo mỏi đến mức sắp gãy rồi. Tổng cộng được mười cặp.”
Anh ta còn nói: “Ngao Văn bắt được ba cặp. Vệ Quân bắt được ba cặp. Cháu bắt được bốn cặp.”
Mười cặp dế mèn thực ra vốn dĩ không phải bọn họ bắt được, mà tùy tiện mua. Bàn về chuyện lừa đảo thì Cố Vệ Quốc thành thạo nhất.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play