Hôm nay Cố Bồi để Lâm Bạch Thanh mở mang tầm mắt, còn hơn nữa chứ không chỉ có vậy.
Hai người vào trung tâm thương mại, do không biết Trác Ngôn Quân thích gì, Lâm Bạch Thanh và Sở Sở cũng chỉ phụ trách quan sát, mua quần áo phải chọn tơ tằm hay là cotton nguyên chất, phải tìm thương hiệu gì, đều để Cố Bồi phụ trách.
Đến quầy nước hoa, Lâm Bạch Thanh và Sở Sở đều thích, hai người mất rất lâu để chọn, mua cho Trác Ngôn Quân một lọ YSL bà ta cần, và Lâm Bạch Thanh, thì để Sở Sở chọn giúp mình một lọ.
Sở Sở trời sinh đã nhạy cảm với mùi hương, cũng thích mùi thơm, chọn tới chọn lui, chọn cho Lâm Bạch Thanh một lọ nước hoa có giá cao tới 998, nhưng mùi nước hoa này quả thực rất thơm, tầng hương trước của nó có mùi táo thơm ngát, hương hoa oải hương, còn mang theo mùi hương cam bergamot nhàn nhạt, tầng hương giữa là hoa cam và bạch trà, tầng hương cuối là mùi xạ hương vương lại, cũng là mùi hương mà Lâm Bạch Thanh thích nhất trong tất cả các mùi hương, hơn nữa có thể ngửi được, lọ nước hoa này sử dụng xạ hương tinh khiết, cũng là một loại có chất lượng tốt nhất trong tất cả các loại xạ hương.
Vừa tiếc tiền, vừa tiếc xạ hương tốt như vậy không thể dùng làm thuốc, lại phải dùng làm nước hoa thật lãng phí, nhưng Lâm Bạch Thanh vẫn vui vẻ mua nước hoa về, nóng lòng mở ra, xức lên tay ngửi thử.
Bắt taxi trở lại khách sạn trời đã chạng vạng tối, anh em Pete và Plok đều đã rời đi, ngay cả ông cụ Sở Xuân Đình, sáng nay cũng được Sở Thanh Tập đón đi, lúc này chỉ còn Paul ở đại sảnh tầng một chờ bọn họ.
Thấy Lâm Bạch Thanh tới, Paul đưa tay ra trước muốn đón Sở Sở trước tiên, sau đó cười hỏi Lâm Bạch Thanh: “Nghĩ ra chưa, cô muốn bệnh viện tư nhân của mình tên gì, tôi có thể lập sổ cơ cấu cổ phần, nhưng trước tiên tôi cần biết tên của nó đã?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT