Cố Ngao Vũ cũng có thể mở rộng tầm mắt, bởi vì sách trong Linh Đan Đường là một phần tài sản không nhỏ.
Điều khiến cho anh ấy kinh ngạc chính là những cuốn sách này chỉ đặt tán loạn, nhưng lại được giữ gìn vô cùng tốt.
Nhưng cuốn sách trên trăm năm, lúc lật trang sách ra vẫn còn như mới.
Cố Bồi cũng đang dọn sách, mắt nhìn gần tới thời gian cần phải về, liền muốn mượn một ít mang về xem.
Thấy Lâm Bạch Thanh lên lầu, hô lên về phía hai người: “Bạch Thanh, những cuốn sách này của Linh Đan Đường được giữ gìn rất tốt.”
Trong lòng Lâm Bạch Thanh khẽ động, nói: “Chú nhỏ, sách của chú đều bị có côn trùng hả, có phải trong nhà có rất nhiều gián không?”
Gián của thành phố Đông Hải còn lớn hơn thiêu thân, hơn nữa bách độc bất xâm, tất nhiên Cố Bồi bị thiệt hại nặng nề, nhưng vẫn cứng miệng nói: “Tôi mua thuốc sát trùng đặc hiệu, sắp gửi về nước rồi.”
Lâm Bạch Thanh nói: “Đó là thuốc sát trùng nước ngoài, không g.i.ế.c được côn trùng trong nước đâu, cháu có một cách điều chế thuốc trung y, sắp xong rồi, đợi lát cháu lấy dế mèn rồi sẽ làm cho chú một phần.”
Cố Bồi rùng mình: “Không phải anh em Vệ Quốc đi bắt dế mèn rồi sao, nhanh như vậy?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play