Lúc này đương nhiên phải về nhà, có chuyện gì cũng phải trở về nhà rồi nói.
Lâm Bạch Thanh ôm con ngồi ở hàng phía sau, Sở Thanh Đồ ngồi ở phía trước sắp xếp, mà Thẩm Khánh Nghi thì ngay bên cạnh cô.
Nhớ đến, hoá ra Liễu Liên Chi luôn nói mẹ cô chủ động, nhưng thân là con gái, Lâm Bạch Thanh không nghĩ ra với tính cách lạnh lùng của Thẩm Khánh Nghi, trong phương diện tình yêu và hôn nhân sẽ chủ động như thế nào, lúc này thờ ơ lạnh nhạt ngồi ở bên cạnh, cuối cùng cô cũng xem như biết được.
Bà ấy vẫn luôn nhìn Sở Thanh Đồ.
Mặc dù từ đầu đến cuối hai người không trò chuyện nhưng từ trong ánh mắt của mẹ, Lâm Bạch Thanh có thể nhìn ra sự tò mò và thưởng thức.
Nói cách khác, dù cho Thẩm Khánh Nghi đã mất trí nhớ, quên hết mọi chuyện, nhưng hai mươi năm chưa từng yêu đương, chưa từng động lòng với bất kỳ người đàn ông nào quan tâm bà, khi nhìn thấy Sở Thanh Đồ vẫn sẽ động lòng như cũ.
Trông bà ấy cực kỳ vui vẻ, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn Lâm Bạch Thanh, liền muốn cười một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT