Người nước ngoài khá coi trọng quyền sở hữu trí tuệ, cho nên Louis tự cho rằng bản thân đã nói ra một yêu cầu vô lý.
Saruman cũng cảm thấy Sở Thanh Đồ sẽ không cho, bởi vì ở nước ngoài, bởi vì để có được một bài luận văn phân tích dược lý thì phải tốn rất nhiều tâm huyết, trừ khi công khai phát biểu trên báo chí, nếu không thì sẽ không ai cho người ta truyền tay nhau đọc.
Đương nhiên lúc này bọn họ cho rằng, thành quả nghiên cứu khoa học cả đời của Sở Thanh Đồ, có lẽ là một trong những thành phần hóa học của thảo dược trung y, ai ngờ lúc này Sở Thanh Đồ lại cười, nói: “Có lẽ là vào khoảng ba năm trước, tôi đã từng phát biểu trên báo chí, nhưng cũng không tìm được báo, tôi có thể viết lại một bản.”
Hai người không hiểu tiếng Trung, đang nhìn Cố Bồi.
Cố Bồi phiên dịch nguyên văn lời nói của Sở Thanh Đồ, còn nói: “Đến lúc đó tôi sẽ phiên dịch ra, cho hai người xem.”
Saruman và Louis nhìn nhau, vẻ mặt bối rối.
Có nghĩa thành quả nghiên cứu mà bọn họ cho rằng là nghiên cứu cả đời chỉ là chuyên mục báo người ta tiện tay viết ra?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play