Cố Minh là ân nhân cứu mạng của Lâm Bạch Thanh, cũng là ân sư của cô.
Tính cách ông vốn đơn thuần, say mê y thuật, không thích kết thù, đồng thời cũng rất thích được người khác công nhận, nhất là sự công nhận của các lãnh đạo thuộc các đơn vị Nhà nước, khen ông mấy câu thì ông còn thích hơn. Được Sở trưởng Sở Y tế khu tặng cho danh hiệu danh dự toàn khu ông đã rất thích thú, cố ý treo nó lên.
Tiếc là trước kia Linh Đan Đường vắng vẻ, chẳng có nhân vật lớn nào đến cả.
Hôm nay khách khứa đông đúc, có vài người tuy ngưỡng mộ y thuật của Cố Minh nhưng lại e dè sự uy h.i.ế.p của Sở Xuân Đình nên không dám qua lại quá nhiều với ông. Thậm chí còn có lãnh đạo thuộc các Sở trong tỉnh cũng đến.
Đó là điều mà Cố Minh luôn luôn chỉ khám bệnh cho người nghèo, không được Nhà nước công nhận không dám nghĩ tới.
Nếu họ thực sự đến vì truyền thống trăm năm lịch sử của Linh Đan Đường, vì công nhận y thuật của Lâm Bạch Thanh thì chắc sư phụ sẽ vui mừng tới nỗi cười ra nước mắt mất. Nhưng tiếc là không phải, họ bị Sở Xuân Đình ép đến.
Còn Sở Xuân Đình lấy tiểu sư muội mà Cố Minh yêu thương nhưng không chăm sóc tốt cho bà ấy, khiến bà ấy ra đi ở độ tuổi còn xuân thì sao Cố Minh có thể thích ông ta được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play