Căn cứ vào huyết thống, ông già xấu xa này nên chăm sóc Lâm Bạch Thanh, đó đương nhiên phải chiếu cố. Nhưng cô là học trò của Cố Minh, cô tuyệt đối sẽ không để lão Sở nắm mũi dẫn đi.
Cô nói: “Ông Sở, có lẽ ông cũng biết, Liễu Liên Chi là bà ngoại tôi, có chuyện gì tôi sẽ tự liên lạc với bà ấy, không cần ông đứng giữa làm người tốt, chuyện của tôi tự tôi làm, ông không cần phải nhọc lòng nữa.”
Ở đầu bên kia điện thoại Sở Xuân Đình suýt nữa phun một búng màu, trong lòng tự nhủ Lâm Bạch Thanh chưa từng thấy bà già khó tính Liễu Liên Chi đó mà đã gọi bà ấy là bà ngoại rồi à?
Ông ta còn tặng kim bạc cho cô, nhưng tới bây giờ ngay cả một tiếng “ông nội” cô cũng chưa từng gọi.
Có phải con nhóc này đã hơi quá đáng rồi không?
Nhưng làm gì được đây, người ta chẳng những không nhận ông nội, thậm chí ngay cả gặp cũng không muốn gặp ông ta.
Tức giận đã hết, phẫn hận đã tiêu, ông cụ lại gọi: “Alo, Thanh Thanh, Thanh Thanh…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play