“Tiểu lang quân, em phản ứng hơi quá rồi.” 
Trần Phách Ước không hiểu lắm, vừa mới về phủ, tâm trạng vừa mong mỏi muốn ôm hôn tiểu lang quân đáng yêu vừa muốn xem xem tiểu lang quân hôm nay có ríu rít đứng bên cửa đón hắn hay không.
Nhưng mà lúc vào phủ, hình như không đúng lắm với ảo tưởng của hắn.
Tiểu lang quân không có vui vẻ đón Trần Phách Ước, cũng không có nụ hôn nồng nhiệt nào, mà là một cục bông gòn ươn ướt dễ thương.
Trần Phách Ước: thật muốn cắn một cái… 
Chu Hoan thì hơi lúng túng, không biết nói gì mới phải, muốn thú tội nhưng nỗi sợ lấn át, không dám nói gì, cứ đứng đực đó lo lắng nhìn Trần Phách Ước, vừa ngẩng đầu thì thấy hắn cũng đang nhìn cậu chăm chú.
Trong đôi mắt hắn có chút gì đó, cậu không đoán được.
Nhưng cảm giác sắp bị ăn sạch… 
Đáng sợ quá a a a, sao cậu lại nghĩ vị Vương Gia này sẽ dịu dàng chứ! 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play