Đường Kỷ Chi nhìn con rắn từ trên xuống dưới, cái đầu to lớn xấu xí của nó không hề có biểu hiện nào là “Khiêu khích” như Lam Đồng vừa nói.
Cậu thầm đánh giá lại sức mạnh của Lam Đồng trong đầu.
Lam Đồng không nhận được câu trả lời, ánh mắt sắc lạnh dịu lại, để lộ chút bối rối: “Tôi không được xé nó sao?”
“Không cần vội.” Đường Kỷ Chi lấy lại bình tĩnh, nói: “Anh xem, thân hình nó lớn như thế này, dù có ăn cũng chẳng hết bao nhiêu, ở đây lại chẳng có tủ lạnh, phần thịt còn lại để phí thì đáng tiếc lắm đấy.”
“Với lại, nó da dày thịt chắc, chúng ta giữ nó lại, khi nào cần thiết thì bảo nó chạy việc vặt cũng hay mà.” 
Thực ra, cậu đã để ý đến sức mạnh của con rắn. Thân hình đồ sộ thế này, lỡ gặp nguy hiểm có thể gọi nó ra làm vệ sĩ, họ đứng xem, ăn trái cây, chẳng phải tuyệt vời sao.
Con rắn có trí thông minh vừa đủ, tất nhiên hiểu hàm ý của Đường Kỷ Chi, giọng nói tức giận vang lên trong đầu cậu: “Tên con người vô liêm sỉ, đồ đê tiện! Đừng hòng mơ, ta thà chết chứ không phục tùng ngươi đâu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play