Ký ức không thể tách rời khỏi tuổi thơ và những năm tháng đi học.
"Tôi nhớ sự tồn tại của anh chính là đứa con của số mệnh." Đông Hỉ nói với giọng điệu bình thản, không có chút dao động nào: "Anh lúc nào cũng ngồi ở trung tâm của đám đông, hai tay đút vào túi áo khoác, trên khuôn mặt lúc nào cũng treo một nụ cười lạnh lùng và cao ngạo. Dường như nỗi khổ của nhân sinh không có liên quan gì đến anh, nhưng rõ ràng anh sinh ra với dáng vẻ của một vị cứu tinh, đúng là khiến người khác phải cảm thấy khó chịu mà."
Đông Hỉ nhìn chằm chằm vào mặt Cố Diên, dường như cô vẫn chưa thể tiếp nhận được chuyện này: "Nhưng thật ra bây giờ anh vẫn như thế. Mọi hành động của anh đều khiến tôi cảm thấy không thoải mái chút nào.”
Cơ thể của Cố Diên ngày càng căng cứng và dần dần không thể kiểm soát được.
Những gì Đông Hỉ miêu tả không sai, lúc đó Cố Diên còn trẻ tuổi kiêu ngạo, lại là con nhà quyền quý, là đối tượng mà tất cả mọi người trong trường đều ngưỡng mộ. Mọi thứ anh ăn, uống, dùng, đều không cần anh phải động tay, vì tự nhiên sẽ có người đưa cho, còn anh thì chỉ cần ngồi đó là đủ.
Những năm tháng đi học của thiếu gia, ngoài việc tận hưởng sự nịnh nọt vô tận xung quanh thì những thứ khác đều sự buồn chán vô cùng.
Cứ tưởng rằng cuộc sống của anh sẽ mãi mãi buồn tẻ như vậy, nhưng biến cố đã xảy ra vào ngày hôm đó, khi có một cô bé mới chuyển trường từ nơi khác tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play