Địch Cửu vẫn tương đối có hảo cảm đối với Nhậm Tễ Sát, chí ít thì gia hỏa này đối với nhi tử của mình thật sự là rất để tâm.
Địch Cửu tìm một chỗ trống ngồi xuống, Lăng Hiểu Sương lập tức an vị bên cạnh hắn. Hai mắt Nhậm Tễ Sát vẫn không rời được khỏi người Địch Cửu, nếu không phải lo lắng Địch Cửu nổi giận, ông ta đã vội vã lần nữa hỏi thăm Địch Cửu về tin tức của Lưỡng Giới Hoa.
Thật ra thì không chỉ riêng Nhậm Tễ Sát, mà rất nhiều người có mặt ở đây cũng đều tò mò về tung tích của Lưỡng Giới Hoa, giờ phút này, bầu không khí trong đại điện ngược lại là cực kỳ an tĩnh. Loại bảo vật như Lưỡng Giới Hoa, không chỉ riêng Nhậm Hạc bức thiết cần, mà bất kỳ người nào cũng đều tha thiết muốn có nó.
"Nhậm điện chủ, mặc dù ta có tin tức về Lưỡng Giới Hoa, nhưng ta nói trươc, đại giới mà ngươi phải trả không thấp đâu." Sau khi ngồi xuống, Địch Cửu bình tĩnh quan sát khắp lượt một vòng quanh Nhậm Tễ Sát rồi mới chậm rãi lên tiếng.
Hắn muốn biết trên người ông ta đến cùng là có Thái Dương Tâm hay không, nếu như không có, hết thảy đều là nói nhảm. Đôi Lưỡng Giới Hoa của hắn cũng sẽ không dễ dàng như vậy liền lấy ra ngoài.
Nhậm Tễ Sát sốt ruột không thôi, vội nói: "Bằng hữu, chỉ cần ngươi có tin tức về Lưỡng Giới Hoa, bất kỳ điều kiện gì cũng đều có thể."
Địch Cửu âm thầm gật đầu, tu sĩ bình thường sẽ không dám tùy tiện hứa hẹn những lời này, huống chi Nhậm Tễ Sát chỉ mới là cường giả nửa bước Hợp Đạo, cũng không phải là kẻ vô địch cầm đầu một phương gì. Hiện tại thấy Nhậm Tễ Sát không chút do dự thốt lên như thế, xem ra là ông ta quả thật rất yêu thương đứa con trai duy nhất của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT