"Địch đại ca, bây giờ chúng ta sẽ đi ra ngoài sao?" Lăng Hiểu Sương trông thấy Địch Cửu thu hồi một đầu cực phẩm Thần Linh Mạch, trong lòng không khỏi vừa kính sợ lại vừa thán phục việc Địch Cửu có thể bố trí cả một đầu cực phẩm Thần Linh Mạch ở nơi đây mà vẫn không hề bị người của Tuế Hàn cốc phát hiện.
Đúng lúc này, trông thấy Địch Cửu sửa soạn ra khỏi động phủ, nàng liền cất tiếng hỏi.
Địch Cửu gật đầu, "Đúng thế. Tuế Hàn cốc đang tổ chức đạo dịch hội ngay đại điện bên kia, vả lại người mà ta muốn tìm cũng có mặt, giờ phút này đi qua là vừa khéo. À phải rồi, ngươi đã biết việc Mại Vưu xuất quan chưa?"
"A..." Lăng Hiểu Sương kinh ngạc hô lên một tiếng, thần sắc biểu lộ dáng vẻ không thể tin được, nàng hỏi ngược lại hắn: "Mại Vưu thật sự đã xuất quan?"
Dù là giờ phút này Lăng Hiểu Sương vẫn chưa tận mắt nhìn thấy Mại Vưu, nhưng trong lòng nàng đã hoàn toàn tin tưởng phỏng đoán trước đó của Địch Cửu, ấy là nữ tử Hợp Đạo năm xưa ám toán nàng, cuối cùng sau đó đột ngột tự bạo kia chắc chắn chính là phân thân của Mại Vưu. Bằng không mà nói, bị một cường giả Hợp Đạo bao lấy rồi tự bạo, thì tuyệt đối không có khả năng trong thời gian ngắn ngủi như thế liền khôi phục và xuất quan.
Nàng cùng Địch Cửu có sự khác biệt lớn, lúc Địch Cửu tập trung chữa thương nhằm khôi phục thực lực, hắn vẫn có thể phân tâm chú ý chuyện ngoại giới, mà nàng khi đó lại cấm đoán lục thức, triệt để lâm vào tình cảm toàn tâm toàn ý chữa thương.
"Không sai, ông ta thật sự đã xuất quan, tuy rằng ta chưa dùng thần thức đi quét xem thử, nhưng ta tin chắc hẳn là lão già Mại Vưu ấy đã khôi phục tu vi rồi. Đi thôi, chúng ta đi ngó thử cừu nhân của ngươi hiện giờ như thế nào." Địch Cửu mỉm cười, thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng đi ra ngoài động phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play