Sáng hôm sau trời sáng hẳn.
Tạ Nguyễn ngơ ngác tỉnh lại, cảm thấy tứ chi cứng ngắc, hơi thở có chút ngột ngạt. Cảm giác như có thứ gì đó đè lên mình, nặng vô cùng khiến việc di chuyển trở nên khó khăn.
Một giấc ngủ không những không làm hết mệt mỏi sau chặng đường dài mà còn khiến người ta càng mệt hơn.
Cậu cố gắng mở mắt ra, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mọi cơn buồn ngủ đều biến mất ngay lập tức.
Rõ ràng trước khi đi ngủ, hai người nằm ở hai đầu giường đối diện nhau, khoảng cách giữa họ ít nhất là một mét. Nhưng bây giờ,  không biết bằng cách nào đó cậu lại rơi vào vòng tay của Bạc Tấn. Một bên mặt cậu áp vào ngực hằn, tư thế thân mật đến mức có thể nghe thấy nhịp tim đều đặn và mạnh mẽ của hắn. 
Tư thế ngủ của Bạc Tấn cũng giống y như hắn, tự cao tự đại, hoàn toàn dã man sinh trưởng. Một cánh tay vòng qua eo cậu, nửa ôm lấy người, như thể cậu là một con búp bê ngoại cỡ nào đó.
Đúng là đang ở cái tuổi không chịu nổi mấy cái trêu chọc này, sáng sớm không chơi nổi mấy cái kích thích như vậy 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play