Anh ta dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Nhưng anh biết thế nào không? Người bạn đó đến nơi lại bị từ chối. Người ta nói ba ngày tới sẽ không nhận thêm bất kỳ bài đăng nào nữa.”
Tấm bảng thông cáo ở trấn này vốn rất lớn, có thể chứa hơn một nghìn bài đăng mà vẫn còn dư chỗ. Từ khi Thanh Thủy trấn được thành lập đến nay, chưa bao giờ xảy ra tình huống từ chối nhận bài đăng, chứ đừng nói đến việc tạm ngừng trong ba ngày liên tiếp. Điều này chắc chắn không phải chuyện nhỏ.
Nghe vậy, sự tò mò của mọi người bị kích thích.
Những người vốn chỉ định đi chợ hoặc tiện đường ghé qua nay cũng dừng bước, quyết định nán lại xem chuyện gì đang xảy ra.
Sau một hồi chờ đợi, cuối cùng nhân viên phụ trách cũng xuất hiện. Anh ta chậm rãi tiến tới tấm bảng thông cáo, một cách thuần thục gỡ bỏ những bài đăng đã quá hạn, sau đó sắp xếp lại các bài còn lại sao cho ngay ngắn. Đến khi mọi thứ hoàn tất, ngay chính giữa tấm bảng liền xuất hiện một khoảng trống vô cùng nổi bật.
“Chuyện gì đây? Sao lại để trống một khoảng lớn như thế?” Một người trong đám đông tò mò hỏi nhỏ. “Với không gian rộng như vậy, đáng lẽ có thể dán lên cả trăm bài đăng, tại sao lại bỏ trống?”
Lời vừa dứt, mọi người liền thấy nhân viên nọ lấy từ ba lô ra một tấm áp phích khổ lớn, dài hơn một mét và rộng đến vài chục centimet. Sau khi trải thẳng ra, anh ta dùng đinh cố định chặt nó lên bảng thông cáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT