Những giỏ tre trúc được chất đầy rau củ tươi ngon, đến mức ngọn lá thò cả ra ngoài, cầm trên tay có cảm giác nặng trĩu.
Triệu Tư Ngữ nhìn thấy liền không khỏi xuýt xoa: “Chủ quán hào phóng quá đi? Không phải chỉ yêu cầu mỗi khi Lạc Dịch nghiên cứu ra một món mới thì gửi cho cậu một phần thôi sao? Nhưng chỗ nguyên liệu này có thể làm được rất nhiều phần đấy……”
Lạc Dịch lật xem từng món, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó tả.
Tổng cảm giác như mình đang nợ chủ quán rất nhiều thứ……
Cô nhìn chằm chằm vào giỏ rau củ trước mặt hồi lâu, sau đó mới đứng dậy, vén tay áo lên. “Bắt đầu làm việc thôi……”
“Đúng rồi, chủ quán từng nói cô thích ăn món gì nhỉ?”
Dù sao cũng phải nấu ăn, chi bằng ưu tiên nghiên cứu món hợp khẩu vị của chủ quán, xem như một cách để bày tỏ lòng biết ơn đi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play