Điền Mẫn không đến mức cần tinh hoa thực vật đến nỗi phải phí thời gian làm vậy. Cho nên, chẳng lẽ chỉ là cô may mắn, vừa đúng lúc gặp có người muốn bán ra?
“Cậu đã bỏ bao nhiêu tiền để mua khối này vậy?” Diêm Chấn ước lượng viên tinh hoa trong tay, nhíu mày nói, “Chắc cậu tốn không ít tiền đâu nhỉ? Mua ở chợ hay giao dịch trực tiếp với người chơi?”
Nếu mua từ chợ, chắc chắn giá sẽ không rẻ.
Người qua lại ở chợ mỗi ngày quá đông, chỉ cần hét lên một tiếng muốn bán tinh hoa thực vật, sợ là sẽ có ngay một đám người tranh nhau giành giật. Khi đó, giá cả chắc chắn sẽ bị đẩy lên cao.
Nếu tìm cách giao dịch riêng với một người chơi, làm mọi thứ trong âm thầm thì có vẻ sẽ tiết kiệm hơn. Nhưng người bán cũng không phải kẻ ngốc, họ sẽ không dễ dàng để người mua hưởng lợi. Thông thường, mức giá cuối cùng khi thương lượng riêng cũng chỉ dao động trong khoảng giá trị thị trường mà thôi.
Diêm Chấn quan sát sắc mặt của Điền Mẫn, muốn xem cô có bị ép mua giá cao hay không. Nếu chẳng may cô lỡ mua đắt, anh có thể nhanh chóng nhắc nhở, may ra còn kịp quay lại tìm người bán thương lượng lại.
Ai ngờ khi nghe câu hỏi của anh, Điền Mẫn lại nở một nụ cười đầy thần bí. Cô chậm rãi phun ra hai chữ: “Cậu đoán đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT