Dù là người chơi kỳ cựu, từng ở những nơi sang trọng hơn, nhưng với khu vực như Quang Minh trấn - đất chật người đông, ánh sáng ít ỏi - thì căn phòng này thực sự quá bất ngờ.

Ánh sáng trong phòng không chỉ đến từ tự nhiên mà còn từ hệ thống đèn hiện đại được lắp đặt khéo léo. Anh chắc chắn rằng khi đêm xuống, toàn bộ phòng sẽ sáng như ban ngày.

Tưởng Thanh đứng trước gương, ngắm hình ảnh phản chiếu rõ nét, cảm thán: “Em không ngờ ở đây lại có cả ánh đèn…”

Bên cạnh đó, phòng còn có gió ấm, đồ ăn nóng sốt, và hệ thống tắm hiện đại - những thứ mà trò chơi trước đây chưa từng cung cấp.

Cô thầm nghĩ, chủ quán này rốt cuộc là ai mà có thể xây dựng nên một nơi như thế?

Đột nhiên, tiếng gọi của Hạo Hạo kéo họ về thực tại. Cậu bé chạy tới, khuôn mặt tròn bầu đầy hoảng sợ:

“Mẹ ơi, ba ơi! Nước trong phòng nóng quá, sờ vào đau tay!”

Hạo Hạo giơ tay nhỏ, trên da ửng hồng rõ rệt.

“Đau quá!”

Tưởng Thanh nắm lấy tay cậu bé kiểm tra, vẻ mặt lập tức ngạc nhiên.

Trong điều kiện sống ở thế giới băng giá, tay chân mọi người thường lạnh buốt, nhưng giờ đây, tay nhỏ của Hạo Hạo lại ấm áp, thậm chí còn lưu lại chút nhiệt độ.

“Đó là suối nước nóng! Không phải đau đâu, con chỉ hơi nóng quá thôi.” Cô cười, nhẹ nhàng trách móc.

Tuy nhiên, trái tim cô bất giác đập rộn ràng, ánh mắt bừng lên sự phấn khích. Không chần chừ, Tưởng Thanh vội bước sang căn phòng bên cạnh.

Phòng ngủ chính được thiết kế liền kề với một không gian nhỏ khác, ngăn cách bằng cửa kính trong suốt, tách biệt khu vực khô và ướt.

Trong không gian này, suối nước nóng riêng được bố trí tinh tế. Phần nền xung quanh được lát bằng phiến đá đen nhẵn nhụi, tạo cảm giác chắc chắn và tự nhiên. Ở giữa là một hồ suối nước nóng hình tròn, được bao quanh bởi những viên đá sẫm màu bất quy tắc. Một ống trúc lớn được sử dụng như vòi nước, dòng nước nóng liên tục chảy ra từ đó, khiến bề mặt đá bóng loáng dưới ánh sáng.

Ở góc phòng, hai chậu trúc nhỏ được đặt làm vật trang trí, tăng thêm nét mộc mạc.

Tường xung quanh khu suối được xây cao vừa đủ để bảo đảm sự riêng tư. Phần còn lại, bao gồm cả trần, được làm từ kính trong suốt, giúp người sử dụng có thể nhìn ngắm bầu trời xanh thẳm. Thiết kế này vừa cho phép tận hưởng cảnh quan, vừa giữ được sự kín đáo.

Thư Mặc đã lên kế hoạch từ trước: nếu quán trọ ngày càng phát triển, cô sẽ thay đổi cây cối xung quanh theo mùa. Mùa xuân có hoa anh đào, mùa thu ngắm lá phong, còn ngày thường sẽ trồng rừng trúc lớn, chỉ nghĩ thôi đã thấy đầy sức hút.

Mặc dù trong trò chơi này, thế giới luôn chìm trong mùa đông vĩnh cửu, nhưng Thư Mặc hoàn toàn có thể tự tạo ra cảnh sắc bốn mùa, vừa khiến không gian trở nên thú vị, vừa tăng thêm khả năng thu hút khách.

Ý nghĩ đó làm cô càng thêm hào hứng, không ngừng tính toán trong đầu.

Phía bên kia, Tưởng Thanh và Phó Nhất Minh đã bị khung cảnh trước mắt làm choáng ngợp.

Khi nhìn thấy hồ nước suối nóng màu nâu nhạt, đồng tử họ co lại. Cả hai rùng mình vì kích động.

“Là suối nước nóng thật!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play