Khi bước chân vào đây và chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của suối nước nóng, lão Hà đã nhận ra rằng thực tế, Thư Mặc không cần đến sự tồn tại của một tiệm bánh mì như của ông. Nhưng với ông, mọi chuyện lại khác. Nếu không có nguồn cung cấp nguyên liệu và công cụ từ Thư Mặc, ông hoàn toàn không có cơ hội để bắt đầu lại từ đầu.
Những điều này, lão Hà đều lặng lẽ khắc sâu trong lòng.
Nghe những lời ông nói, Thư Mặc có chút bất ngờ. Cô nhíu mày trầm ngâm: “Chứng minh sao?”
Không ngờ rằng lão Hà lại nghĩ như vậy. Cô suy nghĩ một chút rồi dịu dàng đáp: “Nếu nói về tay nghề, chú đã sớm chứng minh được bản thân rồi. Mỗi người được chia bánh mì trong nhà ăn đều nở nụ cười mãn nguyện. Có lẽ, làm ra thứ gì đó có thể mang lại niềm vui như vậy chính là điều tuyệt vời nhất.”
Cô tiếp tục, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy thuyết phục: “Còn nếu là chuyện kinh doanh, chú cũng không cần phải lo lắng. Với kỹ năng xuất sắc như vậy, ở đây, chắc chắn chú sẽ không thiếu cơ hội để kiếm điểm số đâu.”
Lão Hà ngẩn người, tựa như mọi lo lắng và bất an trong lòng đã bị cô nhìn thấu và xoa dịu. Đôi mắt ông thoáng ửng đỏ, nghẹn ngào nói: “Cảm ơn… cảm ơn nhiều lắm...”
*

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play