Theo quan sát của Thư Mặc, dường như từ đó đến nay, hầu như đêm nào anh cũng ngủ lại ở đó. Trong khi các công nhân khác xem ký túc xá là nơi tiện nghi, thì đối với Tạ Thanh Vân, ký túc xá lại chẳng quan trọng. Anh chỉ ghé qua để rửa mặt rồi nhanh chóng quay về xưởng.
Thấy anh đột nhiên xuất hiện, Thư Mặc không lấy làm ngạc nhiên. Cô chỉ bất đắc dĩ cầm lên món đồ trang trí mà anh vừa đặt xuống, rồi nghiêm túc hỏi:
“Mấy thứ này, giá cả có phải hơi khác với những gì chúng ta đã bàn trước đó không?”
“Thật vậy sao?” Tạ Thanh Vân làm vẻ mặt ngây thơ pha trò, “Tôi không nhớ rõ ai đã nói gì cả.”
“2000 điểm là quá cao rồi!” Thư Mặc không để tâm đến màn giả ngu của anh, cau mày hỏi tiếp: “Thật sự không có vấn đề gì với giá đó sao?”
Cô hiểu bản thân không phải người am hiểu lĩnh vực này. Việc định giá cụ thể của từng món đồ, cô hoàn toàn giao phó cho Tạ Thanh Vân sau khi các sản phẩm được hoàn thiện. Nhưng không ngờ anh lại tự ý đưa ra mức giá cao chót vót như thế.
Hơn nữa, dường như đây vẫn chưa phải là mức giá cao nhất trong tiệm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play