Thư Mặc vẫn có chút lo lắng, hỏi lại: “Nhưng... mấy món này có quý giá quá không?”
Trong trò chơi sinh tồn nơi tận thế, những món đồ như len sợi là thứ vô cùng hiếm hoi. Đa phần chúng chỉ còn sót lại từ trước khi trò chơi bắt đầu, được các người chơi tình cờ nhặt được trong quá trình chạy trốn và cất giữ trong ba lô. Những món đồ thuộc thời kỳ trước tận thế này đều không thể tái sản xuất, giá trị của chúng đôi khi rất cao, có người thậm chí sẵn sàng chi trả một khoản lớn để sưu tầm.
Tạ Quỳnh mỉm cười, lắc đầu giải thích: “Không đâu, nhà tôi còn rất nhiều. Bà ngoại tôi đặc biệt thích làm những món đồ thủ công. Bà ấy mê đan len, móc kim, thêu thùa... việc gì bà cũng nghiên cứu. Trước đây, khi bà ở nhà rảnh rỗi, không có gì làm thì thường xuyên bận rộn với những thứ này. Hầu như tất cả áo len, bao tay, khăn quàng cổ mùa đông trong nhà chúng tôi đều là do bà đan. Thậm chí những món đồ chơi nhỏ hay vật trang trí trong nhà cũng là do bà tự tay làm hết.”
“Trước khi tận thế xảy ra, nhà tôi vừa mới nhập về một lô lớn nguyên liệu thủ công. Thật ra là do nhầm lẫn khi đặt hàng, kết quả là người bán gửi tới một lượng khổng lồ, nhiều đến mức đủ để mở cả cửa hàng. Lúc đó mẹ tôi còn đang tính trả hàng thì tận thế bất ngờ xảy ra.”
“Ban đầu, khi chỉ nghe thông báo về thiên tai cực hàn, chúng tôi nghĩ rằng mấy thứ len sợi này sẽ có ích, nên đã gom hết vào cất giữ. Sau này mới phát hiện không sử dụng được nhiều, nhưng cũng không nỡ vứt đi.” Tạ Quỳnh gãi gãi mũi, cười nhẹ. “Thế nên có thể nói, nhà tôi chắc là một trong những gia đình giàu len sợi nhất trong trò chơi này.”
“Chủ quán cứ yên tâm nhận đi. Nghe các bạn thích, chắc chắn bà ngoại tôi cũng sẽ rất vui.”
Nghe vậy, Thư Mặc liền yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT