Nói đến đây, anh ta lại trông có vẻ ấm ức:
“Thật ra tôi không phải người nhanh nhạy về thông tin. Lần nào tôi đến nơi thì cũng chỉ thấy bảng báo đã hết hàng.”
Sự thật là việc ít ra ngoài khiến anh ta thường xuyên bỏ lỡ cơ hội.
Thư Mặc nhìn cơ thể gầy yếu của Tạ Thanh Vân, thầm nghĩ: Ngay cả khi anh ấy có đến sớm, chắc gì đã giành được khoáng thạch từ tay những người chơi khỏe mạnh, lực lưỡng?
Chỉ cần gặp phải một người chơi hạng nặng, tay họ còn to hơn cả đùi của Tạ Thanh Vân. Một cái tát từ họ chắc đủ đẩy anh ta bay khỏi vòng tranh chấp.
Chính vì nhu cầu khổng lồ về khoáng thạch mà cuối cùng Tạ Thanh Vân đã đến làm việc tại suối nước nóng. Khác với đội rèn của Quang Minh trấn, suối nước nóng là một cơ sở kinh doanh tư nhân, không bị giới hạn bởi những quy định khắt khe từ chính quyền. Điều này cho phép anh ta tự do hơn trong công việc và nghiên cứu.
“Chủ quán, cô nghĩ sao? Liệu cách này có khả thi không?” Anh ta hỏi, giọng đầy mong đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT