“Mặc Bạch... tại sao nửa đêm hai giờ lại đi... đắp mặt nạ?”
Đám ma vật này không ngủ được đã đủ kỳ quặc, nhưng đến hơn nửa đêm lại nghĩ ra những trò lạ lùng, khiến người khác không biết nên khóc hay cười. Cô thực sự cảm thấy bản thân đêm nay không có cách nào ngủ ngon nổi. Cơn tò mò cứ trỗi dậy không ngừng, thôi thúc cô muốn biết Nghĩ Thú đang âm thầm làm những chuyện quái lạ gì vào giờ này.
Mặc Bạch không hề tỏ ra bối rối trước câu hỏi của Thư Mặc. Ngược lại, anh thản nhiên đưa tay sờ lên chiếc mặt nạ trên mặt mình và trả lời với vẻ đầy lý lẽ:
“Đắp mặt nạ chẳng phải việc dành cho buổi tối sao?”
“Thì đúng là vậy... nhưng về sau, làm ơn đừng đột ngột xuất hiện trước mặt người khác trong hình dạng này vào lúc nửa đêm nữa, dễ dọa chết người lắm đấy!” Thư Mặc bất lực thốt lên, gần như muốn bật khóc.
Cô cố gắng trấn tĩnh lại, nhìn thẳng vào Mặc Bạch để tìm hiểu rõ hơn:
“Nói đi, tại sao tự dưng cậu lại nghĩ đến chuyện đắp mặt nạ? Đưa cho cậu từ mấy ngày trước rồi, nhưng có thấy cậu dùng bao giờ đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play