“Bây giờ nhớ lại, đúng là rất giống âm thanh mà Tiếu Tiếu miêu tả, giống như tiếng móng tay cào trên bề mặt vật cứng vậy. Nhưng lúc đó, tôi quá mệt mỏi, nghe một lúc liền ngủ quên mất. Sáng dậy, chuyện này cũng bị tôi bỏ qua. Chỉ đến khi các cô vừa nhắc lại, tôi mới nhớ ra.”
Nghe xong, da đầu Thư Mặc như tê dại, cố gắng lắm mới bật ra được một câu: “Không, không thể nào…”
Ba cô gái đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt vừa bối rối vừa sợ hãi. Dù trời vẫn còn sáng rõ, ánh nắng tràn ngập khắp nơi, nhưng một luồng gió lạnh vô hình như chạy dọc sống lưng, khiến họ không khỏi run rẩy.
Cố Tiếu trầm mặc một lúc, sau đó đột nhiên quay sang nhìn Thư Mặc, kéo theo ánh mắt của Lưu Tuyết Nhu: “Chủ quán cứu mạng!!”
Thư Mặc: “…”
Thật sự trông cô giống người không biết sợ sao?
Cả Cố Tiếu và Lưu Tuyết Nhu đều mang vẻ mặt thảm thương nhìn Thư Mặc, như thể đang gửi gắm toàn bộ hy vọng vào cô, tin rằng chủ quán tài ba đến mấy cũng sẽ có cách xử lý chuyện kỳ bí này. Đứng trước ánh mắt đầy mong đợi của hai cô gái, Thư Mặc không còn cách nào khác, đành cố giữ bình tĩnh mà nói: “Vậy được, đêm nay tôi sẽ thức canh, xem thử rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT