“Tiếp theo vị...”
Tại cổng Quang Minh trấn, giọng nói của Diêu Vĩnh Huy bỗng nhiên ngưng bặt. Ánh mắt anh thoáng hiện vẻ nghi hoặc khi nhận ra trên người mấy con Bạch Nhung Nhung xung quanh đột nhiên xuất hiện chút xôn xao khác thường. Anh nhíu mày, cất tiếng hỏi: “Tụi mày làm sao vậy?”
Dĩ nhiên, câu hỏi này cũng chỉ là nói cho có, bởi anh biết rõ mình không thể nào hiểu được tiếng trả lời của Bạch Nhung Nhung. Nhưng chẳng bao lâu sau, anh đã có câu trả lời.
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, trước mắt mọi người, một điểm trắng nhỏ bất ngờ hiện lên trong không trung. Điểm trắng ấy khẽ lay động vài lần, sau đó nhanh chóng lớn dần, bồng bềnh trôi nổi, rồi hóa thành một con Bạch Nhung Nhung mới tinh. Bộ lông trắng muốt mềm mịn, sáng bóng đến nỗi ai nhìn cũng muốn đưa tay ra chạm thử.
Diêu Vĩnh Huy kinh ngạc thốt lên: “Hả?”
Phản ứng đầu tiên của anh là nghĩ rằng con Bạch Nhung Nhung này vừa sinh sản. Nhưng rất nhanh sau đó, anh lắc đầu, loại bỏ ý nghĩ đó và đoán rằng có lẽ Bạch Nhung Nhung vừa trải qua chuyện gì bất thường. Chúng có thể đã gặp sự cố nên mới phải tập hợp ở đây để sinh ra một con mới thay thế. Vẻ mặt anh lập tức trở nên nghiêm túc.
Mọi người trong lữ quán đều biết rằng Bạch Nhung Nhung không cảm nhận được đau đớn theo cách thông thường. Chỉ cần lõi năng lượng của chúng – linh hạch – không bị tổn hại, dù có tự bạo thì chỉ một thời gian ngắn sau chúng sẽ tái sinh. Chính vì thế, việc tự hủy để thoát hiểm là phương thức mà chúng thường xuyên sử dụng. Tuy nhiên, điều này cũng đồng nghĩa với việc ma vật của lữ quán rất có thể đã bị công kích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT