Phó Nhất Minh càng nghĩ càng thấy hứng khởi, định nói thêm gì đó thì bụng anh bất chợt kêu lên một tiếng rõ to, khiến cả nhóm quay sang nhìn. Trước mặt họ là một bàn ăn đầy ắp các món cá, thịt thơm lừng, mùi tương đặc trưng hòa quyện, xộc thẳng vào mũi, khiến không ai có thể phớt lờ được.
Anh chần chừ một chút, cảm thấy xấu hổ, còn chưa kịp mở miệng thì bố của Tiểu Dịch đã nuốt nước miếng và dè dặt lên tiếng: “Hay là… chúng ta ăn trước đã rồi tính tiếp?”
Câu nói ấy khiến mọi người bật cười, vì quá hợp lý trong tình huống này. Thậm chí, ông còn không nhắc đến việc “vừa ăn vừa nói chuyện,” vì hiểu rõ rằng một khi bắt đầu ăn thì chẳng ai có thể tập trung để bàn bạc thêm gì nữa. Chỉ riêng việc kiềm chế không ngắt lời Phó Nhất Minh lúc nãy đã là một thử thách lớn.
“Ăn thôi, ăn thôi,” Phó Nhất Minh xua tay, mặt đỏ bừng, rồi cả nhóm bắt đầu bữa ăn vui vẻ.
Hứa Thụy Hi nhanh nhẹn múc một bát canh thịt bò Tây Hồ thơm ngon, nhẹ nhàng đặt trước mặt con gái. Giọng nói ân cần cất lên, “Con ăn trước những cái khác đi, món này để nguội một chút rồi uống sau cho ngon.”
Ánh mắt cô lại liếc qua bàn ăn bày biện đầy những món hấp dẫn dành cho hai mẹ con. Để cho Mạt Mạt có thể nếm thử tất cả, Hứa Thụy Hi không ngần ngại gọi mỗi món một ít, hoàn toàn không màng đến việc tiết kiệm điểm số. Cô vui vẻ hỏi, “Con thích món nào? Để mẹ gắp cho con nhé.”
Mạt Mạt vội đáp, “Không sao đâu, con tự làm được.” Nói xong, cô bé nhanh chóng cầm lấy chiếc nĩa nhỏ, khéo léo chọn một miếng thịt thơm lừng và dày dặn. Chỉ trong tích tắc, cô bé đã cuộn nó vào chiếc nĩa, nhấc lên một phần thịt to đùng. Gương mặt tươi cười rạng rỡ, cô bé khoe, “Mẹ nhìn này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT