Trong trò chơi, các vật phẩm như bàn ghế chỉ là những mô hình cơ bản nhất, thiếu sự đa dạng trong kiểu dáng và thiết kế. Hầu hết người chơi đều không sẵn lòng tiêu tốn điểm số quý giá vào những món đồ trang trí không mang lại lợi ích thiết thực. Trong một thời đại mà việc sống sót là ưu tiên hàng đầu, không gian để bộc lộ cá tính hay sở thích cá nhân gần như không tồn tại. Tuy nhiên, những sự tiếc nuối này lại được bù đắp một cách hoàn hảo tại suối nước nóng ấm áp.
Cuối cùng, Bà Ngoại Tạ thở dài đầy mãn nguyện, từ đáy lòng thốt lên: “Tiểu Quỳnh, số tiền này thật đáng giá.”
Nghe vậy, Tạ Quỳnh cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, đôi mắt cong cong, nở nụ cười tươi rạng rỡ: “Chỉ cần bà ngoại thích, con cũng cảm thấy hài lòng.” Nếu như bà ngoại cứ mãi lo nghĩ về việc chi tiêu, chuyến đi lần này có lẽ cũng khó mà tận hưởng trọn vẹn. Nhưng giờ đây, câu nói của bà khiến Tạ Quỳnh hoàn toàn yên tâm.
Căn phòng nhỏ này, ngoài không gian chính và khu vực suối nước nóng, còn có thêm một sân phơi rộng rãi. Sân được bao quanh bởi lan can trong suốt cao ngang ngực người trưởng thành, cho phép mọi người dễ dàng nhìn xuống khung cảnh phía dưới: những rặng trúc xanh mướt, cánh đồng tuyết trắng xóa và dãy núi xa xa ẩn hiện trong sương mờ.
Trên sân phơi, một bộ bàn trà và bốn chiếc ghế mây được sắp đặt gọn gàng, đủ để cả gia đình bốn người cùng quây quần, trò chuyện, thưởng cảnh. Ngay khi phát hiện sân phơi này, ánh mắt Tạ Quỳnh sáng lên rạng rỡ, lập tức nghĩ ngay đến cách tận dụng: “Chúng ta có thể đóng gói đồ ăn từ nhà ăn mang về phòng. Như thế không cần chen chúc với người khác mà vẫn có thể thưởng thức ngon lành.”
“Đúng rồi, con nhớ ở nhà ăn còn có trà lúa mạch…”
Khi đang nói, cô chợt để ý Thư Mặc dường như có điều muốn nói, nên ngừng lại, nhìn sang hỏi: “Chủ quán, cô có gợi ý nào hay hơn không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT