“Đây là hồ lô ngào đường.” Hạo Hạo vừa giải thích vừa kiên nhẫn giới thiệu từng món một cho các bạn nhỏ. “Cái này là canh đường phèn tuyết lê nấm tuyết. Những miếng nổi bên trên chính là lê tuyết, một loại lê rất ngon... À, lê là gì ấy nhỉ? Ừ thì… không quan trọng. Còn cái này nữa, là bánh quy, có ba màu: vàng, nâu và xanh lục, mỗi màu lại có vị khác nhau. Sáng nay mình ăn thử rồi, món nào cũng ngon cực kỳ.”
“Mẹ mình nói không được ăn quá nhiều một lúc, nếu không sẽ no quá, không ăn được cơm chính. Thế nên mọi người cùng nhau ăn đi cho vui!”
Hạo Hạo vừa nói vừa hào phóng đẩy phần đồ ăn về phía trước, mời gọi cả đám bạn nhỏ đến thưởng thức.
Khung cảnh này không chỉ thu hút lũ trẻ, mà còn khiến các bậc trưởng bối trong làng phải dừng chân đứng lại. Dù muốn nhưng họ đều phải cố gắng giữ kẽ, không tiện giành đồ của trẻ con, nhưng ánh mắt không cách nào rời khỏi những món ăn ngon lành trên bàn.
Một cụ ông không nhịn được mà hỏi: “Hạo Hạo, những món này cháu lấy ở đâu ra thế?”
“Những thứ này chắc đắt lắm, đúng không? Cháu mang ra chia cho bạn bè như thế, liệu người lớn trong nhà có đồng ý không?”
Những người lớn tuổi, phần lớn là những cụ ông cụ bà không quen với các thay đổi trong thế giới trò chơi, thường chỉ quanh quẩn ở nhà trông trẻ, ít ra ngoài, nên thông tin họ biết thường chậm hơn so với người khác. Vì vậy, nhiều người trong số họ chưa từng nghe nói đến suối nước nóng “Ấm Áp” nổi tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play