Một cơn hoảng loạn cực độ dâng trào trong cô, bao phủ tất cả lý trí. Cảm giác như toàn thân cô từ đầu đến chân đều đang gào thét: Nguy hiểm! Chạy mau!
Nhưng đôi chân cô lúc này lại nặng như đổ chì, không thể nhấc nổi. Bước lùi duy nhất ấy là tất cả những gì cô có thể làm, sau đó toàn bộ cơ thể như bị giam chặt.
Bầy Bạch Nhung Nhung, đang lơ lửng trên không trung, dường như cũng nhận ra tình hình không ổn. Không cần đợi lệnh từ Thư Mặc, chúng đồng loạt nhảy lên phía trước như một tổ ong, nhanh chóng dựng nên một tấm chắn bảo vệ cô.
Nhưng chưa kịp đợi kỹ năng [Thánh Thuẫn] phát huy hiệu quả, từ chiếc lá chắn vang lên một tiếng “Phanh” trầm đục, mạnh mẽ và dứt khoát. Ngay lập tức, luồng hàn khí đáng sợ kia đột ngột biến mất, để lại không gian trầm mặc trong vài giây. Lớp sương trắng mờ ảo như bị ai đó gạt đi, ngập ngừng tản ra khắp nơi. Thư Mặc nhìn thấy Mặc Bạch từ từ thu lại nắm tay của mình.
Lần này, anh không kiểm soát lực đánh, một cú đấm mạnh mẽ đã khiến sinh vật kia hoàn toàn bất động. Hai chiếc móng vuốt nhỏ, vốn đang bám chặt vào phần trước ngực, giờ đây cũng rơi rụng xuống, cùng với cái đầu mềm oặt lắc lư theo động tác thu tay của Mặc Bạch, trông như một món đồ chơi bị hỏng.
“Ta đã đánh nó bất tỉnh,” giọng nói của Mặc Bạch trầm và có chút lạnh lùng, nhưng anh cố gắng giữ bình tĩnh khi giải thích. “Nó nhận ra cô là triệu hoán sư của ta và định giở trò.”
Thư Mặc nhanh chóng nhận thấy trong giọng nói của anh có một tia giận dữ ẩn giấu, nhưng cô không nói gì, chỉ dành cho anh một ánh mắt an ủi. Sau đó, cô nhẹ nhàng lên tiếng:
“Đây là thứ gì vậy?”
Cô không dám tiến lại gần sinh vật ấy, vẫn giữ một khoảng cách an toàn, tò mò chăm chú quan sát vật nhỏ đang nằm bất động.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play