Khi chuẩn bị thu đám bạch nhung nhung vào ba lô, Thư Mặc bất ngờ nhận ra giao diện của triệu hồi sư rất chu đáo khi cung cấp một tính năng chọn lọc theo nhóm. Nếu không có tính năng này, việc thu từng con trong số hơn 600 bạch nhung nhung sẽ tốn thời gian không kể xiết.
Lúc chọn lọc, Thư Mặc thoáng nảy ra ý muốn đùa dai, thử thu luôn cả Mặc Bạch vào ba lô rồi thả ra ngay sau đó. Nhưng khi nghĩ đến vẻ mặt kháng cự vừa rồi cùng màn biểu hiện xuất sắc hôm nay của cậu, cô cuối cùng vẫn nhịn được ý tưởng nghịch ngợm ấy.
Dù hai người có mối quan hệ triệu hồi sư và triệu hồi thú, ngay từ khi ký kết khế ước, Thư Mặc đã có quyền ra lệnh cho Mặc Bạch làm bất cứ điều gì. Tuy nhiên, từ trước đến nay, cô chưa từng ép buộc cậu làm điều gì cậu không muốn. Có lẽ là vì phần lớn thời gian, Mặc Bạch đều giữ hình dạng con người, với trí thông minh ngang ngửa nhân loại. Khi ở cạnh cậu, Thư Mặc luôn có cảm giác như mình đang đối mặt với một cậu thiếu niên vừa bước qua tuổi trưởng thành.
Với tư tưởng bình đẳng trong xã hội văn minh, Thư Mặc không thể ép mình dùng giọng điệu ra lệnh khi nói chuyện với cậu. Hơn nữa, bất kể là vai trò triệu hồi thú hay nhân viên suối nước nóng, Mặc Bạch đều hoàn thành công việc một cách hoàn hảo. Nhờ có cậu chia sẻ phần lớn công việc nặng nhọc, Thư Mặc đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều trong hai ngày qua. Cô rất muốn duy trì mối quan hệ hiện tại này.
Trong khi suy nghĩ, tay cô vẫn không ngừng di chuyển. Chỉ với một thao tác, toàn bộ bạch nhung nhung lập tức được thu vào ba lô, làm cho tầm nhìn trở nên thoáng đãng hơn nhiều. Duy chỉ còn một con bị bỏ lại bên ngoài, nó xoay trái xoay phải như đang tìm kiếm đồng loại.
“Nó có vẻ hơi tủi thân,” Mặc Bạch lên tiếng, vẫn nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ giải thích mà Thư Mặc giao. “Bạch nhung nhung từ khi sinh ra cho đến lúc chết đều sống cùng đồng loại. Nếu không thấy bạn bè, chúng sẽ cảm thấy rất cô đơn.”
“Vậy à?” Thư Mặc ngẩn ra, rồi nhanh chóng nhặt con bạch nhung nhung đang ủ rũ lên và đặt nó lên đầu Mặc Bạch.
“Như thế này thì sẽ không còn cô đơn nữa, đúng không?” Cô mỉm cười, nói đùa: “Dù sao chúng ta đều là đồng nghiệp, cần xây dựng quan hệ tốt đẹp chứ!”
Cả hai ma vật lập tức đờ người. Con bạch nhung nhung bị đặt trên đầu Mặc Bạch sợ đến mức toàn thân phồng to thêm một vòng, bộ lông trắng càng xù lên, run rẩy không dám động đậy. Trong lòng nó gào thét: “Mẹ ơi, giờ con đã có thể đặt chân lên đầu một con rồng rồi!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play