Thư Mặc nhìn đống giấy bị dán chồng chất đến nhăn nhúm, bật cười, rồi kéo tay áo lên, ngồi xuống bên cạnh anh với vẻ đầy hứng thú.
“Được rồi, để tôi chơi một ván xem sao.”
Hai người ngồi sát bên nhau. Thư Mặc liếc nhìn bài trên tay anh, sau đó rất khí thế mà “bốp” một tiếng, đặt xuống một lá bài.
Bóng đêm bao phủ khắp không gian, nhưng tầm nhìn vẫn vô cùng rõ ràng. Trên mặt biển, ánh trăng tròn sáng vằng vặc, phản chiếu xuống mặt nước, tạo nên một quầng sáng lung linh huyền ảo. Những hàng cây ven bờ khẽ lay động trong làn gió, xung quanh ngoại trừ ánh trăng thì nguồn sáng duy nhất chính là căn nhà gỗ nhỏ phía sau.
Tiếng sóng biển vỗ rì rào, khiến Thư Mặc có cảm giác như đang lạc vào một hòn đảo cô lập giữa biển khơi.
Nhưng cũng may… cô không hề ở đây một mình.
Mọi người chơi bài đến tận khuya mới lần lượt quay về phòng nghỉ ngơi. Khi Thư Mặc vừa nằm xuống, cô chợt nghe thấy từ trong rừng xa xa vẳng lại tiếng ve kêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play