“Nếu chủ quán không phải tối qua đột ngột thông báo sẽ khai trương vào hôm nay mà chịu khó quảng bá thêm vài ngày, e rằng hôm nay số người đổ về còn đông hơn thế này nhiều.”
Vào thời điểm này, vẫn còn rất nhiều người chưa kịp nghe tin hoặc đang trên đường đến.
Những người ở các trấn nhỏ xa xôi chỉ có thể sử dụng truyền tống trận một lượt mỗi tuần. Đến khi tin tức lan truyền đến nơi đó, e rằng 50 tấm vé truyền tống đã bị tranh giành đến mức không còn sót lại tấm nào.
Mà thời gian trôi qua càng lâu, lượng người chơi đổ về suối nước nóng chỉ có tăng lên chứ không hề giảm bớt. Nghĩ theo cách này, bọn họ cảm thấy bản thân vẫn may mắn khi đến sớm, có thể coi như đến đúng lúc.
Vừa mừng thầm vì bản thân đã nhanh chân, cả nhóm đồng thời cũng cảm thấy tiếc nuối thay cho chủ quán.
Nhưng đối với Thư Mặc, chỉ cần công trình được hoàn thành, mỗi ngày trôi qua đều phải tốn một khoản phí bảo trì cố định. Nếu đã như vậy, thà rằng khai trương sớm để thu được bao nhiêu hay bấy nhiêu, còn hơn để phí thời gian mà không thu lại được gì.
Đến đúng 9 giờ, hàng người phía trước bắt đầu di chuyển. Nhân viên làm việc với hiệu suất cao, nhiều quầy phục vụ được mở đồng thời, khiến đoàn người xếp hàng giống như một con rắn dài, chầm chậm tiến về phía trước. Dù tốc độ không nhanh, nhưng cũng không hề có tình trạng ùn tắc hay phải dừng lại quá lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT