Chưa được mấy ngày, Đại trưởng công chúa khởi hành, tự mình đến phủ An Vĩnh Hầu làm khách, trịnh trọng nhắc tới hôn sự.
Hầu phủ bên này cố gắng tiêu hóa mấy ngày, đã không còn chấn kinh bối rối như lúc đầu. Khúc Viên Thành và Chu thị đều khách sáo cẩn thận, hai bên nói chuyện qua lại cũng coi như vui vẻ.
Đại trưởng công chúa nói, thái tử thành tâm lấy lễ đối đãi mới có thể làm phiền bà ấy đi chuyến này mà không phải cứ thế phái người tới tuyên chỉ. Trên mặt bà ấy nở nụ cười, nhìn phu thê An Vĩnh Hầu, ít nhiều có chút ý cảnh cáo.
Tốt nhất là sống yên ổn, vui vẻ thành thân, đừng có làm ra chuyện thiêu thân gì đó.
Ngoại giới đều cảm thấy phủ An Vĩnh Hầu và Đông Cung tuyệt đối không tính là quan hệ hòa hợp gì. Đại trưởng công chúa cũng cho là như vậy, nhưng mà, bà ấy rất xem trọng Khúc Ngưng Hề. Nhờ Đinh Tuyết Quỳ, hai tiểu cô nương thường xuyên hẹn ra ngoài chơi, bà ấy cũng tiếp xúc vài lần. Tiểu mỹ nhân nhã nhặn lịch sự, ai mà không thích chứ.
Sau khi Đại trưởng công chúa đi, thánh chỉ tứ hôn của Thiên Khánh Đế đã đến, trên dưới Hầu phủ bày hương án tiếp chỉ, sự tình đã thành kết cục đã định, không có đường đổi ý. Có cho Khúc Viên Thành tám trăm lá gan cũng không dám kháng chỉ, là thái tử, không có đường lui.
Trên dưới Đông cung, không rõ người bên trong, than thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT