Khúc Ngưng Hề nhìn ở bên cạnh, tính tình của vị quận chúa này thẳng thắn, hình như còn thiếu một chút tâm nhãn, nhìn qua thì tùy hứng nhưng khác với Minh Họa. Minh Họa tùy hứng nhưng trong xương cốt là sự tàn nhẫn máu lạnh, sẽ làm ra hành động cực đoan.
"Khúc cô nương cố ý giúp ta sao?" Lục Diễm Hoa liếc nhìn nàng một cái, nhấc mép váy lên, ngồi trên mặt đất.
Dưới bóng cây, nữ tử mảnh khảnh mặc váy trắng không câu nệ tiểu tiết, dáng ngồi tùy ý, nhìn rất thoải mái.
Khúc Ngưng Hề biết tại sao Lục cô nương lại khiến cho người ta cảm thấy thả lỏng, bởi vì nàng ấy không thèm để ý người bên ngoài thấy thế nào, nàng ấy cũng không liếc mắt nhìn người bên ngoài một cái.
"Cũng không tính là giúp ngươi." Khúc Ngưng Hề ngồi xuống theo, ho nhẹ một tiếng, hỏi: "Ta muốn tặng đồ cho Thái tử điện hạ... Lục cô nương có chỉ giáo không?"
Nàng cố ý, hỏi loại chuyện này ở trước mặt vị ứng cử viên Thái tử phi này, có thể khiến đối phương để ý hay không? Lục Diễm Hoa sẽ làm như thế nào? Nhúng tay để nàng rời đi ư?
Nếu có lựa chọn, Khúc Ngưng Hề vẫn không muốn đi Đông Cung. Sau này nếu nàng bị hãm trong hậu cung, nhiều của hồi môn cũng không có chỗ tiêu xài. Thậm chí, nàng có thể gặp phải người không chịu được nàng, gây chuyện hay thậm chí là hãm hại chăng? Có lẽ sẽ mất mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT