Hương trà lượn lờ, chuyện xưa dưới lầu đang nói đến chỗ mấu chốt, quần chúng bắt đầu kích động.
Khúc Ngưng Hề rất có vài phần muốn nói lại thôi, không biết giờ phút này nàng nói thẳng với Vương Cẩm Ý thì có ảnh hưởng tâm trạng của hắn hay không. Nàng hy vọng có thể nhạn quá vô ngấn*, áp chế dao động đến mức thấp nhất.
(*Nhạn quá vô ngấn: Thành ngữ này diễn tả một sự việc trôi qua mà không để lại dấu tích hay ảnh hưởng gì, giống như chim nhạn bay qua bầu trời nhưng không để lại bất kỳ dấu vết nào.)
Ai ngờ, Vương Cẩm Ý rất thông minh, cũng cực kỳ thẳng thắn, hắn nói: "Vương mỗ nhận được chỉ thị của Thái tử mới hồi kinh, vì sao lại là hắn? Hắn là vì nàng sao?"
Khúc Ngưng Hề nghe vậy thì hoảng sợ: "Cái gì? Tại sao lại hỏi như vậy?"
"Vì hắn chưa từng che giấu tính toán của mình, nếu không sẽ không dùng danh nghĩa Thái tử mà trực tiếp gửi thư cho ta." Vương Cẩm Ý nghiêm túc: "Hắn muốn khiến ta biết khó mà lui."
Nàng hơi mở to hai mắt, còn có ý này ư?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play