Người đều tản đi, Khúc hoàng hậu dùng một tay nâng trán, dựa vào trên giường mềm. Bà ta ít nhiều có chút không cam lòng, còn chưa bắt đầu mượn đề tài để nói chuyện của mình đã bị nhẹ nhàng linh hoạt tránh thoát.
Tuy nói đã sớm có chuẩn bị tâm lý, Lân Vũ nhà bà ta không tranh lại Thái tử, nhất là ở trên triều đình. Sự thật đã định, có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Tú Tương bóp cổ tay một hồi: "Sớm biết như thế, nô tài đã giữ lại thơ tình kia rồi."
Lúc cần thì lấy ra, tốt hơn là uổng phí một cơ hội.
"Giữ lại làm gì." Khúc hoàng hậu hừ nhẹ một tiếng: "Trước Tiết Vạn Thần cần trai giới tắm rửa, thơ tình mới có tác dụng, đổi lại bình thường, bệ hạ mặc kệ việc nhỏ lông gà vỏ tỏi bực này."
Trừ phi có người tận mắt thấy thái tử lăn lộn với người khác mới xem như là ô danh đạo đức cá nhân không tu sửa.
Càng là người giống như thần tiên, một khi rơi từ trên đài cao xuống, tạo thành hậu quả càng không tầm thường...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play