[Ting ! trừng trị Vu Chính Hải, thu hoạch được 200 điểm công đức.].
Vu Chính Hải không tránh né, cố gắng gượng đón nhận bạt tai này, sau đó kiên trì nói tiếp:
“Sư phụ, người cao cao tại thượng, người là chủ nhân Ma Thiên Các, người là đệ nhất bát diệp đương thời, làm gì có ai dám nói với người một tiếng ‘Không’? Nhưng đồ nhi không phải… không phải…”
Giọng nói run rẩy dần trở nên trầm thấp mà mạnh mẽ. “Ta là một tên phế vật, loại người nào cũng có thể giẫm lên người ta, nhổ nước miếng vào mặt ta… Mệnh của người quyền quý là thứ quý giá, còn mệnh của dân Vô Khải thì lại là rác rưởi hay sao?”
“Heo chó bị trói chặt, đồ tể vác dao tới thì chúng còn biết gào thét giãy giụa. Chẳng lẽ ta còn không bằng heo chó? Ta… đến tư cách để giãy giụa cũng không có sao?”
“Ta chỉ muốn bò lên, từng bước bò lên, leo lên đến nơi cao nhất…”
Vu Chính Hải đột nhiên chỉ tay về phía sông núi rừng cây ở đằng xa. “Chỉ có đứng ở nơi cao nhất thì mới khiến tất cả mọi người ngưỡng vọng nhìn lên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT